Trường đời đầu tiên của tôi - Chapter 02
Đúng 05h15 còi báo thức vang lên. Ai ngủ nướng nhất cũng buộc phải tức tốc dậy đánh răng, rửa mặt để ra tập thể dục buổi sáng.
Ui cha! Từ nhỏ đến lớn, có bao giờ mình dậy sớm để tập thể dục bao giờ đâu! Giờ đứng vặn mình sao mà nó răng rắc đau ác T.T Đã vậy còn nhiều động tác nữa chứ, mỗi bài có tới 4 động tác mà đâu phải ít bài! Nhớ mệt nghĩ luôn! Tập chẳng những phải đúng động tác mà còn phải tạo... dáng - tư thế cho đẹp nữa! Painted!
Thế cũng chưa bõ bèn gì! Tập xong cả đống động tác, đau nhức cả ng lại còn phải.... hít đất 60 nhịp (tức là 30 cái liên tục, ko nghĩ!) ứ hự! >.<
Cuối cùng thì cái cực hình cũng qua đi, chúng tôi vào gấp nội vụ. Nói gới gấp nội vụ mới đáng nói nè. Ở nhà nhìu khi lazy ko thèm gấp chăn màng nữa là. Thế mà bây giờ chẳng những phải gấp chăn màn mà còn phải gấp cho ĐẸP - VUÔNG VỨT nữa chứ! (bạn cứ hình dung là gấp cái chăn, màn chung lại với nhau sao cho nó vuông vứt hình chữ nhật như cái bánh chưng vậy đó). Nhưng ko phải ngồi cả giờ để mà o bế đâu, chỉ đc gấp trong vòng 15' thôi! Nhanh tay lên nào, nếu không là trưa không được ngủ, phải thức để ngồi tập gấp nội vụ đấy! (Thú thật, 16 tháng đi NVQS, tôi chỉ bị mất ngủ để gấp nội vụ chừng 3 lần - vì tôi có mẹo riêng để mỗi sáng ko phải "gấp lại từ đầu" mà ^^ ).
Sau khi gấp nội vụ xong, đúng 06:45AM chúng tôi lại "hành quân" vào nhà ăn rồi nhanh chóng về thay đồ ca, chuẩn bị sao cho đúng 07:00AM là bắt đầu việc học quân sự (3 tháng tân binh). Có hôm thì học quân sự, có hôm học chính trị, học điều lệnh đội ngũ .v.v.
Phải nói, lúc đầu tôi sợ môn học điều lệnh đội ngũ còn hơn sợ tà! Bạn nào đã từng học quân sự ở cấp phổ thông môn này đã sợ rồi, nói chi vào quân đội. Trong QĐ, người ta chẳng những yêu cầu các bạn đi đúng nhịp mà còn phải ĐẸP nữa kìa. Đẹp từ hình khối - dáng đi - bàn chân - đánh tay. Rồi khi chuyển tiếp từ "đi đều" sang "đi nghiêm - chào" còn chua gấp trăm lần nữa. Bạn cứ hình dung khi tập đi đều, mồ hôi ướt đẫm từ cái áo lót ra tới áo ca (áo dày cui) thế mà khi tập đi nghiêm, nó còn gấp gấp nhiều lần. Đòi hỏi độ kiên nhẫn - chịu đựng và tập trung rất cao. Bởi nếu bạn ko tập trung, chỉ cần 1 mình bạn bước sai chân/sai nhịp là sẽ làm hư cả toàn bộ đội hình - chẳng khác nào 1 mình bạn phá hoại công sức của cả tập thể!
Nếu bạn đi chưa đạt, bạn sẽ được ưu tiên... tập riêng ^^. Hãy tưởng tượng cảnh bạn đứng, tay đánh ở tư thế đang đi (paused), một chân trụ - một chân giơ lên cách mặt đất 20 - 30cm, mũi bàn chân dũi thẳng (ko đc cong/gập). Bạn ở tư thế bất động (tượng đá) như vậy khoảng 5'. Nếu ko tin lời tôi nói tập ĐLĐN là 1 cực hình thì bạn cứ thử tập nghiêm túc như mô tả trên trong khoảng 5' xem ^.*
Thế còn học quân sự thì sao? Và học chính trị nữa? Nếu hôm nào có tiết học quân sự vào buổi sáng thì đó là diễm phúc đấy các bạn ạ. Còn ko thì cứ đúng 13:15PM còi báo thức, rửa mặt, thay đổi y phục xong đúng 13:30PM tập trung, hành quân ra thao trường - bãi tập.
TN, 20/10/2006.
Phải công nhận nắng ở Tây Ninh rất vàng và đẹp! Nó chói chang rất giống như miêu tả ở các bài thơ tả về cái nắng ở sa mạc Sahara ^.^ Nắng thì cứ mặc nắng, việc của bọn tôi là phải tập luyện các bài học quân sự cơ mà. Có hôm thì lăn - lê - bò - trườn... (hay còn gọi là "7 món ăn chơi), hôm thì tập bắn súng AK, hôm thì tập ném lựu đạn, có hôm thì tập đánh bộc phá, thậm chí có hôm tập ĐLĐN đầu giờ chiều luôn! T.T (Chi tiết các môn học đó như thế nào, tôi ko thể nói vì đó là bí mật quân sự. Hơn nữa, ko cần thiết phải nói đâu, các bạn nam cứ 18t thi rớt Đại học là cứ có ticket gọi NVQS ngay àh, lúc đó bạn cứ từ từ tìm hiểu ^^ )
Ngày đầu vào đơn vị, hầu hết các chàng trai, ko cần biết nước da bạn trắng trẻo hay đen nhẻm thế nào; chỉ cần sau 1 tuần ở "xứ sở thần tiên" Tây Ninh, bảo đảm các bạn sẽ có đc 1 lớp da bánh mật tuyệt đẹp! :D
Có câu vui
"Tây Ninh có núi Bà Đen,
Dưới núi có cô còn đen hơn bà" ^^
Thế mà sau 03 tháng tân binh, tôi vẫn giữ được làn da trắng trẻo của 1 công chức nhà nước đấy! ^^ Và sau 03 tháng tân binh, tôi lại càng trắng trẻo, mập mạp hơn khi ở nhà nữa! :P (Trước khi nhập ngũ, tôi là nhân viên chi nhánh cấp nước Tân Hoà/Tổng Cty cấp nước Sài Gòn - SAWACO). Một phần nhờ tôi biết cách chăm sóc, một phần... có lẽ phải dùng từ lucky mới chính xác.
TN, 25/10/2006.
Sau khoảng 1 tuần nhập ngũ, có 1 đêm tôi đang gác thì đồng chí Trung đội trưởng - chỉ huy trực tiếp của tôi (viết tắt là bt - sau này các từ viết tắt sẽ được sử dụng nhiều để tránh lập từ và ngắn gọn hơn) có lân la trò chuyện, tìm hiểu gia cảnh, học vấn .v.v... qua tìm hiểu, có lẽ him thấy tôi có học thức, con nhà đàng hoàng, hiền hậu (cái này nhìu ng nhận xét chứ hok phải "mèo khen mèo dài đuôi" đâu nha ^^) nên him đã giao cho tôi công việc ghi chép giáo án huấn luyện giúp him. Có hôm tôi phải thức khuya viết giáo án, có hôm thức đến 01:00AM thế là từ đó tôi được miễn gác và miễn luôn cái nhiệm vụ tăng gia sản xuất (nhờ thế mà trong cuộc đời đi lính của tôi, tôi ko bị chạm vào phân chuồng, phân.... như những người khác - đi lính bảo đảm thế nào cũng phải đụng vào nó ít nhất 1 lần ^^ ).
Nhờ tôi ngoan, hiền, khéo cư xử cho nên tôi lại được thêm một ưu tiên nữa: Không phải lên giường đúng chế độ như các đồng đội khác ^^. Cũng nhờ vậy mà tôi có được rất nhiều kỷ niệm buồn/vui ở đơn vị cũ - tôi sẽ kể cho các bạn nghe ở Chappter 3. Hẹn gặp lại các bạn ở chappter sau nha.
_____________________________
0 Cảm nhận - Nhận xét:
Post a Comment