Như nhau
Đây là một câu chuyện ngắn mà tôi được nghe lại, rất tiếc là tôi không còn nhớ tác giả của nó là ai nhưng có điều đây là câu chuyện có thật và nhân vật "tôi" chính là tác giả.
Nhân dịp lễ 30/4, tôi cùng bạn bè rủ nhau đi chơi, chúng tôi đã ghé vào quán phở nằm trên đường Nguyễn Thị Minh Khai - đối diện công viên. CHúng tôi mỗi người một tô phở bò. Thật không hổ danh là quán nổi tiếng!
Chúng tôi đang ngon miệng thì có một ôtô Ford đỗ vào quán - một gia đình khá giả, có lẻ 2 vợ chồng và 2 đứa con.
- Cô chú dùng chi ạ? Tiếng cô phục vụ nhỏ nhẹ.
- Cho chú 4 tô phở bò tái.
- Vâng! Cô chú vui lòng chờ ạ.
Sau lời đáp, cô phục vụ thoát người vào trong nhanh như con sóc.
- Chàu cho bác thêm 1 to tái không nữa nha.
- Vâng ạ!
Cô phục vụ mang tô tái ra. Chúng tôi cứ nghĩ ông ta gọi thêm tái ăn, nào ngờ... ông ta đẩy tô tái về phía... con chó Nhật! Bây giờ tôi mới để ý thấy con chó Nhật cũng được ngồi... bên cạnh bà vợ ông.
- Đúng là kiểu cách nhà giàu! Khó ưa! Con chó còn sướng hơn người! Coi vậy chứ chưa chắc họ bố thí hay cho người ăn xin một tô phở tái. Tiếng thằng An bức xúc chửi đổng cố tình để gia đình họ nghe thấy.
- Mày muốn ăn bằng 2 tay hay muốn tao đút cho ăn? Hùng nháy mắt trêu An.
- Cảm ơn lòng tốt như... phân bắc của mày! Tao chưa có cụt tay mà mày phải đút! Hay là mày muốn trù ẻo tao?! An phùng má bốp cháp lại Hùng.
Đúng lúc đó, ông bác tóc bạc ngồi ăn bên cạnh tôi gọi tính tiền xong, ông bước ngang qua chỗ gia đình nọ ngồi, như chợt nhớ ra điều gì, ông quay lại và dừng chỗ ông chồng đang ngồi ăn.
- Chú cún dễ thương quá. Nó là giống chó Phoóc hay Nhật vậy ông? Ông lão vừa nói vừa nhìn chú chó đang ăn... bò tái.
- Con Mina này giống Phoóc bác ạ. Bà vợ vui vẻ đáp.
- Gia đình ông hạnh phúc quá nhĩ! Cả nhà chở nhau đi ăn tối. Ông phở tái, bà phở tái, 2 cháu phở tái... Àh quên, chú cún này cũng ăn bò tái nữa này! Cả nhà cùng có sở thích ăn bò tái nhĩ! Ông lão vừa nói vừa mĩm cười.
- Vâng, nhà cháu rảnh thường chở nhau đi ăn ạ. Mời bác cùng ăn với chúng cháu cho vui. Bà vợ vui vẻ đáp.
- Cảm ơn ông bà, tôi vừa dùng rồi. Tôi có việc phải đi, cả nhà ông bà dùng bữa vui vẻ hĩ!
- Vâng, cảm ơn ông. Chào ông ạ.
Bà vợ vui vẻ, lịch thiệp đáp lời ông lão mà quên để ý màu sắc trên khuôn mặt ông chồng bà: Nó cứ biến đổi màu sắc liên tục như... con tắc kè bông - từ trắng sang đỏ, rồi lại tía. Bà vừa cầm đũa lên để ăn tiếp thì ông chồng dằn tờ bạc 100.000đ lên bàn xong bảo vợ thu xếp đi về, không để vợ ăn nốt tô phở.
- Ơh cái ông này! Để tôi và các con ăn xong đã chứ! Ông làm gì kỳ vậy?
- Không có ăn với uống gì hết! Tôi bảo về là về! Sau lời đáp giận dữ, ông đứng lên đi thẳng ra xe...
0 Cảm nhận - Nhận xét:
Post a Comment